Văn hóa đồ uống

Bệnh uống rượu 'ép bất khả từ' ở Việt Nam

Tôi đi nước ngoài công tác, vào nhà hàng quán ăn chỗ nào có người Việt mình ngồi là chỗ đó ồn ào  rượu bia...

Cả quán ăn đang im lặng bỗng "Một, hai, ba zdô…", ai cũng nhìn về phía bàn ăn của người Việt… Họ ngạc nhiên, tôi cũng ngạc nhiên không kém.

Ngay cả khi vào công viên chơi, dẫu bên cạnh là biển cấm rượu bia thuốc lá nhưng mấy thanh niên người Việt mình vẫn thích lách luật bằng cách đổ bia vào chai nước khoáng, uống như nước ngọt, lại còn vui vẻ tán chuyện: “Bọn tây làm sao biết làm những trò này”. Tôi nghĩ, đúng là người tây người ta sẽ không làm trò đó vì họ hình như tôn trọng kỉ luật văn mình hơn mình.

Chẳng phải người tây không uống rượu bia mà họ biết cách uống, nâng ly đúng lúc. Vào những ngày làm việc, các cửa hàng hầu như vắng khách, chỉ cuối tuần mới đông. Và khi uống rượu bia, họ uống để thưởng thức và giao tế là phần nhiều, chứ không uống theo kiểu “ép bất khả từ” như mình.

Bạn sẽ thấy ở Việt Nam  vào giờ trưa hay chiều tan tầm, nhất là những ngày cuối tuần, các nhà hàng, quán nhậu thường rất đông khách. Bàn ăn nào từ hai người trở lên kiểu gì cũng có chai bia, chén rượu bên cạnh.

Trong một cuộc vui, anh bạn tôi giải thích hình như bây giờ ăn ở nhà hàng mà không gọi vài chai bia nhậu thì chẳng thấy thú vị, ăn cũng chẳng sung, chuyện cũng nhạt nhẽo thế nào ấy… Có tí hơi men vào con người khác hẳn.

Gần đây, khi xuất hiện con số gần 3 tỉ lít bia ở Việt Nam thì nhậu bỗng trở nên lãng phí cả về tiền bạc và sức khỏe. Từ vùng núi tới miền biển, nông thôn đến thành phố, đi đến đâu tôi cũng thấy người ta nhậu cả.

Mới đây, tôi tranh thủ mười ngày nghỉ phép để về quê, nghe chuyện cả làng uống rượu rồi người này mất vì ung thư gan, người kia uống rượu say lăn xuống đồng, thanh niên trong làng thì hễ gặp nhau là chén anh chén chú.

Ở quê tôi, họ thường dùng men Trung Quốc ủ rượu, thấy mà sợ. Ngày trước nấu rượu phải ủ cơm cả tuần mới lên men thì nay chỉ cần ủ hôm trước, hôm sau là nấu rồi. Có phải vì thế mà nhiều người uống rượu quê tôi trở nên gầy gò xanh xao, trí nhớ bị giảm sút chăng?

Trở lại thành phố làm việc, mới đầu tuần cả công ty tôi lại rủ nhau đi nhậu, mọi người thi nhau nâng hết ly này đến ly khác để chúc mừng, nào là vợ có bầu, con trai năm nay đậu đại học, con gái sắp lấy chồng, sếp uống với nhân viên, nhân viên uống với sếp, cứ thế, mỗi lý do là một ly… ai uống được nhiều thì mọi người lại cùng vỗ tay tán thưởng.

Có một anh chẳng biết uống rượu, hôm nào thấy đi làm về mặt đỏ bừng bừng biết ngay lại bị ép. Vốn không biết uống, chỉ cần một lon là lại mặt đỏ tía tai nên anh luôn bị bạn bè lôi kéo bởi luật chơi “ép bất khả từ” rượu rót ra ly rồi chỉ có cạn mà thôi… nhiều lần thế anh phải tặc lưỡi uống và say mềm.

Gần đây chính phủ đưa ra dự luật thuế rượu bia thuốc lá nhưng xem ra có đánh đến đâu thì người người, nhà nhà, ngành ngành “đã thích” thì vẫn nhậu như thường. Chi bằng, mỗi người hãy tự ý thức tập dần thói quen nói ít, nói không với ruợu bia khi ngồi vào bàn ăn.

Vương Linh Hương
Theo VnExpress